Tiêu Dao Hội xin chân thành cảm ơn tấm thịnh tình mà BQT Chắn Hội Hải Phòng đã dành cho Hội cùng các thành viên. Hẹn ngày gặp mặt chúng ta sẽ cùng nâng chén tiêu sầu, không say không về. Chúc cho CHHP ngày càng phát triển và thắm tình đoàn kết. Trân trọng.
Hoàng Hạc Lâu Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ, Thử địa không dư Hoàng hạc lâu Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản, Bạch vân thiên tải không du du. Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ, Phương thảo thê thê Anh Vũ châu. Nhật mộ hương quan hà xứ thị, Yên ba giang thượng sử nhân sầu. P/s: tặng Tào Tháo và các anh chị em. Chúc mọi người sức khỏe và viên mãn.
Thanh xuân không phải là thời gian, thanh xuân là cảm xúc! (st) Cuộc sống đã dành tặng chúng ta một món quà vô cùng quý giá, đó chính là thanh xuân. Một thanh xuân tràn đầy những năng lượng, chờ mong, khát khao, tò mò, đấu tranh, hy vọng và tin tưởng. Bạn đã bao giờ tự hỏi mình thanh xuân là gì chưa? Bạn, tôi, cô ấy, mỗi chúng ta sẽ có một câu trả lời cho riêng mình. Hằng hà trái tim là hằng hà cảm nhận. Thanh xuân chính là người ấy đứng ở nơi đó cứ nói mãi chẳng ngừng, bạn ở bên cạnh nghe mãi chẳng ngừng, nhưng bạn chẳng bao giờ có đủ dũng khí tiến lên, hôn lên đôi môi xinh đẹp của người ấy. Thanh xuân là một vở kịch không có diễn tập trước, bạn cứ diễn mà chẳng quan tâm đến thứ tự lên sân khấu của bất kì ai. Thanh xuân là bị từ chối hết lần này đến lần khác, rồi lại kiên trì hết lần này đến lần khác. Thanh xuân là thời điểm học được cách yêu cũng như hi sinh không cần hồi đáp. Thanh xuân là tay trong tay, ngồi trên một chuyến tàu không bao giờ quay trở lại. Thanh xuân là sống một cuộc đời mà mình muốn sống. Thanh xuân như một cuộn giấy vệ sinh, nhìn thì dày, vậy mà dùng tới dùng lui đã hết từ lúc nào không hay. Thanh xuân chính là vào sai thời điểm gặp được đúng người. Thanh xuân là dù lựa chọn cái gì đều sẽ có điều tiếc nuối. Thanh xuân là cái mụn mọc chưa hết, lời nói chưa xong, mà giờ học đã kết thúc, khuôn mặt đã mơ hồ. Thanh xuân là ích kỉ. Lấy đủ kiểu lí do làm tổn thương người khác, nhất là những người yêu thương ta, để rồi đến cuối cùng, phải dùng một quãng thời gian rất dài để sám hối. Thanh xuân là một chồng sách như núi nhỏ trên bàn, từng chiếc từng chiếc ruột bút hết mực, và từng gói từng gói cafe hòa tan trong đêm. Thanh xuân là uống đến đổ gục, hát đến khàn họng, cười đến rơi lệ, khóc đến bò nhoài. Thanh xuân là lần đầu tiên đi xa. Nếu có thể, tôi nhất định sẽ nói với bạn tôi đừng bao giờ từ bỏ ước mơ của mình. Thanh xuân là lần đầu tiên yêu. Nếu có thể, tôi nhất định sẽ không khiến đám bạn phải thở dài vì sao chúng tôi không ở bên nhau. Thanh xuân, là lần đầu tiên hiểu rõ. Nếu có thể, tôi nhất định sẽ trân trọng từng chút kỷ niệm, từng chút hồi ức đã qua ấy. Thanh xuân là đoạn chuyện cũ muốn viết thành truyện mà chẳng thể đặt bút. Có những nhân vật không dám nhớ lại, sợ viết ra rồi sẽ làm thay đổi cả hương vị của câu chuyện, cuối cùng, chỉ có một cái mở đầu và một cái kết thúc, những tình tiết ở giữa chỉ đặt ở trong lòng, cuối cùng thứ có thể viết ra được lại là câu chuyện của người khác. Tất cả kết cục đều đã viết, tất cả nước mắt cũng đã rơi, lại chợt quên bắt đầu như thế nào. Đó là vào một ngày hè không thể quay lại của rất nhiều năm về trước, dù tớ có đuổi bước kiếm tìm, cậu của ngày ấy cũng vụt qua như bóng mây. Nụ cười trên khuôn mặt cậu thật nhẹ thật khẽ, dần biến mất sau vùng xa khuất hoàng hôn. Mở trang kết của sách nay đã ố vàng, vận mệnh khiến nó đóng lại một cách thật vụng về. Tớ vừa đọc vừa khóc, nhưng không thể không thừa nhận, thanh xuân là một cuốn sách đầy vội vã. Thanh xuân là một thời khắc thuộc về quá khứ, khi ấy cuộc sống của bạn tràn ngập những khả năng, những khát vọng, bạn cũng hiểu bạn có thể có vô số những tương lai tốt đẹp, bạn sẽ cảm thấy mình chính là người sẽ nắm giữ vận mệnh của chính bạn trong tay. Và rồi tới một lúc nào đó bạn phát hiện bạn đã mất đi cái cảm giác nắm được mọi thứ trong tay ấy, bạn quay đầu nhìn lại, đường sinh mệnh của bạn như những đường rối rắm tầng tầng lớp lớp chồng lên nhau, lúc này, bạn có lẽ sẽ biết hóa ra tương lai của bạn cũng có phạm vi nhất định. Thế nhưng, bạn vẫn sẽ nhìn thấy thời khắc này, khoảnh khắc kia, logic khắc nghiệt của hiện thực còn chưa bắt đầu. Tới khi ấy, bạn mới có thể biết, đó chính là thanh xuân của bạn. Vậy nên chúng ta chưa bao giờ nắm chắc được thời gian, mà thời gian mới là thứ cầm giữ được chúng ta. Nhưng bạn ạ, suy cho cùng, thanh xuân cũng không phải thời gian, mà là cảm xúc. Thanh xuân không phải một gương mặt xinh, một bờ môi đỏ, một vòng tay dịu dàng, mà là ý chí cao xa, là tưởng tượng khoáng đạt, giống như một thứ cảm xúc đầy nóng cháy. Thanh xuân như con suối sâu tuôn chảy dọc sinh mệnh. Thanh xuân là thứ khi bạn trải qua thì không mảy may để ý, đến khi qua rồi mới bằng lòng đánh đổi tất cả để lấy lại. Tháng năm như nước chảy, thanh xuân không hối hận. Không có ai mãi mãi 18 tuổi, nhưng luôn có những con người 18 tuổi. Bầu trời của năm 18 tuổi là hoa nở, là trời xanh, là mây trắng, là những ánh mặt trời đan vào nhau, là tiếng cười, tiếng hò reo không ngớt. Thanh xuân, có những dịu dàng của mùa hè, cũng có những hăng hái của mùa hè. Có người so sánh, thanh xuân như một tia nắng buồn thương. Có lẽ là bởi thanh xuân như nước, dù mở ra hay nắm chặt, nó đều sẽ chảy xuống qua kẽ tay... Đứng ở giữa ngã tư đường mang tên Thanh Xuân, nhìn lại con đường trưởng thành của chính mình, con đường phía trước còn rất dài, có ánh nắng long lanh, có ánh trăng trêu người. Cuộc sống đã dành tặng chúng ta một món quà vô cùng quý giá, đó chính là thanh xuân. Một thanh xuân tràn đầy những năng lượng, chờ mong, khát khao, tò mò, đấu tranh, hy vọng và tin tưởng. Ai không từng một lần tuổi trẻ, ai tuổi trẻ không từng một lần mắc sai lầm. Khi bạn có được thanh xuân, bạn có thể lớn gan đi làm những chuyện bạn muốn làm mà không phải lo bản thân sẽ đi nhầm hướng, chỉ cần bạn còn trẻ, dù bạn phạm phải lỗi lầm ra sao, dù ngã xuống bao nhiêu lần, bạn đều có cơ hội để làm lại. Đây chính là giá trị lớn nhất của cái gọi là thanh xuân. Thanh xuân chỉ có một lần trong đời, hãy khóc, hãy cười, dám yêu, dám làm, bạn nhé! Vì dù cuối cùng, thanh xuân có qua đi, thì kỷ niệm cũng sẽ còn mãi, và vì những gì bạn đã trải qua sẽ hóa thành trải nghiệm, hun đúc nên bạn của ngày hôm nay... Chúc tất cả chúng ta sống mà không phụ những tháng năm mang tên Thanh Xuân này! nhớ lắm chị sauruou, Tào Tháo, chú BummeranVn, anh Nguyễn Tiểu Thương, a kairuou, a _Tàn Chi Lệnh_, a hamsay68, a lopking, a Hoàng tử thành Rome, _Phiêu Du_, anh Du_Ka71, anh Củ Khoai Lang, Chắn thủ Vương Gia, Người rất tốt , ĐỉnhCao81 .... và còn rất nhiều ACE chắn thủ khác nữa..
01h còn bắt bẻ nhau trên bàn chắn, 03h nó post bài bảo nhớ mình... Thèng này có vấn đề mịa nó rồi ! Thật đúng là : " Thiên tài cùng với thằng điên Cách nhau cũng bởi đường biên mơ hồ "
Thất huyền cầm hay cổ cầm là một nhạc cụ cổ truyền có 7 dây thuộc họ đàn tam thập lục, đây là một trong những nhạc cụ lâu đời nhất, gắn liền với lịch sử nền văn minh 5000 năm của Trung Hoa, và cũng là một trong những nhạc cụ hay nhất của nhân loại. Thời xưa tại Trung Quốc, Cầm – Kỳ – Thi – Họa được coi là 4 kỹ năng cần có ở một văn nhân, giới trí thức, và những người có văn hóa. Nó giúp họ tu thân, nuôi dưỡng thiện tính và giữ một tâm hồn thanh cao, khoáng đạt. Chính bởi vậy, các học giả và các nhà hiền triết coithất huyền cầm là nhạc cụ đặc biệt để gửi gắm trong âm thanh của nó những tinh hoa của văn hóa thần truyền. Văn hóa thần truyền Trung Quốc tự nó có nội hàm vô cùng thâm sâu, về Cổ Cầm mà nói, cũng không chỉ đơn giản là vì giải trí mà xuất hiện. Người xưa trước khi đánh đàn, phải thắp hương đả tọa, tịnh tâm điều hòa hơi thở rồi mới gảy đàn, hơn nữa các bài nhạc tấu cũng không phải vì tiêu khiển mà xuất hiện, mà phải tuân theo “cầm giả, cấm dã, cấm chỉ vu ác, dĩ chính kỳ tâm” (người chơi đàn, cấm kị, cấm chỉ làm việc ác, để giữ cho cái tâm của bản thân được ngay chính), trong đó cũng đã bao hàm thành phần tu tâm, ngày nay trong thưởng thức âm nhạc, đã không còn mấy người có thể đạt đến cảnh giới cao của đàn cổ cầm nữa, cũng là vì “tâm pháp” này đang ngày càng bị thất truyền. Thất huyền cầm có chiều dài khoảng 1,2 mét, với đầu đàn, cổ đàn, thắt lưng, và đuôi đàn giúp tạo hình tựa hình chim phượng hoàng cao quý. Bề mặt cong phía trên tượng trưng cho Trời, trong khi mặt dưới phẳng phía dưới tượng trưng cho Đất. Ban đầu đàn có tên là Dao Cầm, gồm 5 dây: Cung – Thương – Dốc – Chủy – Vũ đại diện cho ngũ hành: kim mộc thủy hỏa thổ. Vào khoảng 1.000 TCN, cổ nhân thêm vào chiếc đàn hai dây Văn – Võ, nên còn gọi là Thất huyền cầm (tức đàn 7 dây). Ngày nay, dây đàn lụa trước đây cũng được thay thế bằng dây thép mảnh. Với hơn 1.000 kỹ thuật ngón tay khác nhau, Thất huyền cầm là một trong những nhạc cụ khó học nhất trên thế giới. Loại đàn này đòi hỏi sự phó xuất rất lớn từ người học để có thể làm chủ nó. Các tay được sử dụng với kỹ thuật tuốt, thu, trượt, đẩy, và rung dây đàn để tạo ra một loạt các âm thanh, từ dòng nước chảy, tiếng lá rơi, tiếng gió thổi… với đủ các sắc thái vô cùng đa dạng. Trong văn hóa truyền thống Trung Quốc, khi mọi người tập trung vào việc chơi các nhạc khúc êm ái, bình hòa, nó rất giống với trạng thái thiền định và có thể đưa họ đến những cõi tâm linh khác nhau. Đó là một cách để tu luyện bản thân mình. Có rất nhiều điển cố nổi tiếng về Cổ Cầm, nổi tiếng nhất phải kể đến câu chuyện Cao Sơn Lưu Thủy. Tài gảy đàn của Du Bá Nha cao siêu, có một lần đang gảy đàn, có một người tiều phu tên Chung Tử Kỳ nghe thấy, khi tâm tình Du Bá Nha đang trên cao sơn, Chung Tử Kỳ ngâm nga: “Hay cho tài gảy đàn, sừng sững như núi cao”. Khi tâm trí Du Bá Nha đang ngao du tại lưu thủy, Chung Tử Kỳ ngâm nga: “Hay cho tài gảy đàn, dạt dào như nước chảy”. Từ đó hai người kết bạn, trở thành tri âm. Sau đó Chung Tử Kỳ qua đời, Du Bá Nha cảm thấy không còn ai có thể nghe hiểu được tiếng đàn của ông nữa, thế là ông đã hủy cây đàn đi, từ đó về sau không gẩy đàn nữa. Cao Sơn Lưu Thủy và điển tích về tình tri kỷ của Bá Nha – Tử Kỳ. Thời Minh Thanh có người viết cuốn tiểu thuyết “Du Bá Nha đập đàn tạ tri âm”, chính là viết về câu chuyện này, do đó trong văn hóa truyền thống Cao Sơn Lưu Thủy cũng để chỉ về tri âm. Họ quả thật đã đạt được một cảnh giới cao trong thưởng thức âm nhạc và hoàn toàn hòa làm một với cây đàn. Cao sơn lưu thủy đã trở thành tên của một bản nhạc chơi trên đàn cổ cầm nổi tiếng. Bản cổ nhạc này mang tính nghệ thuật rất cao mà không phải ai cũng có thể hiểu được. /www.youtube.com/watch?v=K57QVySEivU
Mình thích kiến thức và những chia sẻ của A man. Có một áy náy, A man có ra đề bình bài thơ liên quan đến mùa đông của Công Thần NTT, mình đợi mãi mà không thấy rét để có cảm hứng bình thơ (mình lại dốt vụ này-văn mình vợ mình mà). Mới biết, nhiều đại ca chỉ trong tưởng tượng cũng có cảm xúc nhiều vấn đề (ngày trước, có tin đồn là nhà văn VTP viết nhiều thứ mà ông không phải người trong cuộc). Cho mình tham gia bài thơ chắn đền bù nhé. Thấy tốt thì cho ăn cây chốt. Nữ chắn thủ Có cô chắn thủ đẹp mê ly Mấy anh cu nghía mãi chẳng đi Nhưng sao mặt khó đăm đăm thế Hay là mới mất bạch thủ chì Kìa cô đã nhoẻn nụ cười tươi Ù to? Vội đến định góp vui Mới biết với hoa hàm tiếu ấy Cô hỏi vay tiền tiếp tục chơi Cũng muốn anh hùng cứu mỹ nhân Nhưng mà túi rỗng phải giả đần Thiên nga đâu tới phần cóc cụ Lượn ngay kẻo thẹn với hồng quần.
Bảng đấu của @Sauuruou toàn loại Rắn, Rết. Tiêu Dao Hội thân tặng Chị Bình rượu ngon để Chị dùng khi hữu sự nhé ! Chúc Chị mã đáo thàng công ! P/s con nào cứng đầu chị cứ bỏ vào ngâm luôn
Thưa anh em và cá nhân choicctt60. Bản thân tự nhận có hiểu biết đôi chút về Tào Tháo nên xin mạn phép có đôi lời. Kiến thức của Tào Tháo (sẽ ko gọi là Tào A Man, dù người đời có ai đó yêu mến thì gọi thôi, cũng bởi trùng với 1 nik Tào A Man, 1 cao thủ bên Tiến Lên Miền Nam) . Qua những câu chuyện nhỏ mà Tháo từng chia sẻ, sẽ nhận ra ngay. Chưa nói là uyên thâm như Thánh Thơ @Nguyễn Tiểu Thương, hay dày dạn như chú @BumeranVN cũng chẳng đanh đá chua ngoa hơn @_Tàn Chi Lệnh_ hay cô @Mod09 nhưng bản sắc riêng mà mỗi người tự thân toát lên, dù xấu hay đẹp, tốt hay chưa tốt đều có thể nhìn ra. Sự đóng góp của Tháo có lúc thật nổi bật, lại có khi thâm trầm đến lạ kỳ. Những bài viết của Tháo có những nét riêng, rất khác biệt, từ nội dung đến cách hành văn hay đến cả chi tiết sử dụng icon của diễn đàn cũng đã cho biết đó là Tháo. Sự ghi nhận này đến từ tính năng nổ, chăm chỉ theo dõi diễn đàn, khơi gợi lên cảm xúc mà bình thường ta ko mấy khi để ý đến.. Chẳng thế mà Tháo được BQT Sân Đình tin tưởng giao cho 1 vị trí chấm thơ cũng với các anh tài của diễn đàn, có thể kể đến anh @Nguyễn Tiểu Thương, anh @kenday , a @HoangBien103 , .. dị nhất còn có đồng chí @BáchBéBỏng . Nhưng đó lại là 1 câu chuyện khác, trở lại với Tháo, với tính cách thẳng thắn, thật lòng đến mức ..khó chịu cũng có đôi chút lo lắng mếch lòng người trên kẻ dưới nhưng với tấm chân tình, Tháo không muốn mình khác đi, chỉ mong sự công bằng đến với tất cả ace trên diễn đàn. Sự quan tâm của Tháo đâu chỉ có thế, dù bằng hình thức liên lạc nào, với người nhà, gà nhà, Tháo luôn mong có kết quả tốt nhất đến với mỗi thành viên được cứ đi so tài cùng anh em chúng bạn. Điều này luôn đúng với bất kỳ 1 thành viên nào của từng Bang hội, Đó là niềm vinh dự, tự hào mà bản thân đã trao trọn cho nơi chốn ta sinh hoạt. Chốt lại, lời khen chê cũng chỉ như là ...những trang phục ta thay đổi mỗi ngày, khi hay được khen, khi không bị chê, là bình thường, những điều đọng lại Tháo có 1 tấm lòng nhiệt thành từ khi Tiêu Dao Hội thành lập, còn nhiều ý tưởng ấp ủ mà chưa thể thực hiện. Chỉ mong Tháo luôn đồng hành cùng với từng bước phát triển của Hội, thế thôi, 1 tấm chân tình là đủ rồi. Nhắn với choicctt60, rất cảm ơn bạn đã quan tâm và đóng góp bài viết trong topic này, hi vọng thời gian tới bạn sẽ ghé thăm nhiều hơn nữa. Để cho 1 cái kết trọn vẹn, xin tặng Tháo và ace 1 đôi câu thơ cây nhà lá vườn, Thu hết, đông sang, chờ xuân mới Lời hẹn ngày tháng cứ vời vợi Vẫn nói tùy duyên hữu tương ngộ Trà ướp sương sen sắp hỏng rồi..
Mình chưa gặp mặt Tháo dù like rất rất nhiều bài của Tháo viết .Hình như có 1 lần nhìn qua ảnh thấy 1 cậu đang ngồi trên xe máy tại cửa khẩu biên giới TQ ,nhưng ko biết có phải "hắn " ko ? Và gần đây Tháo có gọi ĐT cho mình về TD Hội gì đó là lần mà nghe thấy giọng nói Tháo ... Điều mà mình nhận thấy ở Tháo có cái gì đó giống mình : Trực tính ,ngay thẳng ,thích sử sách xưa cũ ..nhưng cũng khá lãng mạn ( Ko lãng mạn sao viết được bài hay ).Có lần trên Chánh Tháo đang chơi ,xin nghỉ để ra chém và bình luận với mình, Tiểu Thương và mấy AE nữa .Nhớ lần ấy mình có nói : Từ cuối năm 1991 ( Năm ấy mình mới lập GĐ ) đến nay ,mình ko còn thời gian để đọc 1 quyển sách nào dày 50 trang .Và tất cả các dữ liệu chỉ là nhớ lại vì bận làm kinh tế . (Hôm 7/12 vừa rồi là 25 năm ngày cưới của mình ). Hôm nay đọc bài của TDH viết về Tháo ,mình thấy phải có bài để nói về anh bạn trẻ mà mình chưa biết mặt ...
Trân trọng thông báo đến toàn thể ACE Tiêu Dao Hội! Lịch trình của xe đưa đón ACE tham gia sự kiện Offline với ACE CHHP kỷ niệm 1 năm thành lập vào hồi 9h00 ngày 18/ 12/ 2016 cụ thể như sau: Thời gian: tập trung lúc 07h00' chủ nhật, ngày 18/12/2016 Địa điểm: đường Dương Đình Nghệ (cạnh tòa nhà Keangnam), Cầu Giấy, Hà Nội. Sđt liên lạc: @Mod07 - 0969191944, @Mod08 - 0936206063 Rất mong các ACE sắp xếp công việc và thời gian để tham gia chuyến đi cho đúng lịch trình. Trân trọng. __BQT Sân Đình__
Cám ơn chị Sauuruou nhé. Chắc mới xơi nửa lít với thịt động vật hoang dã hay sao mà ý tưởng hay thế. Mình nhắc lại lời nhờ chị và Tào Man ( quên -Tào Dã Man ) cho câu kết bài thơ ở trang tính năng đặc sắc. Nhớ giúp nhé. Bí mới nhờ mà.