Híc quả là phức tạp... Em chỉ làm được thơ con Cóc hay con Cọp thôi chứ làm bài bản như thế này thì phải học dài dài.. Hồi đi học thì nhớ cô có dạy là: bằng bằng trắc trắc bằng bằng gì đó thôi. Giờ quên hết rồi. Nhìn bảng chị học như thế này thì không mờ thì cũng hoa con mắt mất thôi...
Xin tặng các bạn yêu thơ ! Viết về mùa hạ. HẠ BUỒN. Nắng hạ vàng sao tâm hồn lạnh lẽo Vắng gót hồng khuất nẻo đến tìm nhau Nước mắt rơi gợi nhớ mảnh trăng sầu Còn đâu nữa tháng năm mình kết bạn Anh có thấy chúng mình như thanh thản Em âm thầm vẫn nán lại nhìn anh Quay lưng rồi nhịp chân chẳng bước nhanh Trong kí ức còn tròn vành nỗi nhớ Hạ ơi hạ ai mang nhiều Trắc trở Để cho em từng hơi thở thiếu người Anh xa rồi đâu còn nụ cười tươi Hoa Hồng Nhung chẳng rạng ngời khoe sắc Đã nhiều lúc trái tim rung là thật Cũng nhớ mong cũng chất ngất hương tình Nay ai buồn nét mặt chẳng còn xinh Mùa ly biết giật mình anh đi mất !
Thân gửi tới những chắn thủ yêu thơ. Tháng 6 - mùa thi, mùa hoa phượng nở, mùa của chia ly thời học trò, thời tuổi trẻ của mỗi người. Tiêu Dao Hội xin gửi lời mời các bác, các chú và anh chị em đang sinh hoạt ở diễn đàn chanphom.com tham gia vào Vườn thơ, bằng cách gửi Thơ, không bắt buộc thể loại với chủ đề mà Tiêu Dao vừa nhắc tới ở trên đây. Hạn cuối cùng nhận bài là 24h ngày 30/6/2017. Những bài thơ của các chắn thủ gửi tới sẽ được xem xét cẩn thận và bình chọn trao giải. Không hạn chế số lượng và độ dài ngắn. Một số giải phụ như bài thơ được nhiều người bình nhất, nhiều người like nhất hay người có số lượng nhiều nhất sẽ được trao. Khuyến khích là thơ của chính chắn thủ ấy, nếu là thơ sưu tầm thì nên có chú thích ạ. Vì thời gian có hạn nên BTC sẽ có thêm thông báo về thành phần BGK, giải chính và các giải phụ khác nữa ạ. Mong được mọi người quan tâm và ủng hộ. Trân trọng!
CHIẾC LÁ ĐẦU TIÊN Hoàng Nhuận Cầm Em thấy không, tất cả đã xa rồi Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế Hoa súng tím vào trong mắt lắm mê say Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước Con ve tiên tri vô tâm báo trước Có lẽ một người cũng bắt đầu yêu Muốn nói bao nhiêu, muốn khóc bao nhiêu Lời hát đầu xin hát về trường cũ Một lớp học buâng khuâng màu xanh rủ Sân trường đêm - rụng xuống trái bàng đêm Nỗi nhớ đầu anh nhớ về em Nỗi nhớ trong tim em nhớ về với mẹ Nỗi nhớ chẳng bao giờ nhớ thế Bạn có nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tên tôi "Có một nàng Bạch Tuyết các bạn ơi Với lại bảy chú lùn rất quấy!" Mười chú chứ, nhìn xem, trong lớp ấy (Ôi những trận cười trong sáng đó lao xao) Những chuyện năm nao, những chuyện năm nào Cứ xúc động, cứ xôn xao biết mấy Mùa hoa mơ rồi đến mùa hoa phượng cháy Trên trán thầy, tóc chớ bạc thêm Thôi đã hết thời bím tóc trắng ngủ quên Hết thời cầm dao khắc lăng nhăng lên bàn ghế cũ Quả đã ngọt trên mấy cành đu đủ Hoa đã vàng, hoa mướp của ta ơi Em đã yêu anh, anh đã xa rồi Cây bàng hẹn hò chìa tay vẫy mãi Anh nhớ quá, mà chỉ lo ngoảnh lại Không thấy trên sân trường chiếc lá buổi đầu tiên.
Tóm lại Tiêu Dao mời quý đồng đạo. Anh em bốn phương đang chơi các trò chơi trên sandinh tham gia cho vui..không phân biệt tuổi tác, già trẻ lớn bé. Chỉ cần thơ vui, thơ đẹp. thơ mang tính chất xây dựng vì cộng đồng.....
Anh Còn Có Gì Anh còn có gì Ngoài khung cửa nhỏ Em về qua phố Nắng rực đường đi Em mỉm môi cười Tình trao ai đó Lòng anh không gió Cũng lộng niềm vui Anh còn nhớ gì Thềm ai pháo nổ Mùa xuân chín đỏ Trên bờ môi em Một mùa thay tên Cây vàng lá đổ Em về qua phố Bỗng lạ đường quen Anh còn có gì Ngoài trăm nỗi nhớ Sầu lên từ độ Nắng nhạt đường đi.. St.
Xin tặng các bạn yêu thơ ! Tác giả @maithuyanh0205 Ảnh tác giả. XIN ĐỪNG NHỚ ! Tình đã lỡ đừng lên mong nữa Để từng đêm khắc khoải trong mơ Người xưa bóng đã mịt mờ Cũng đừng than khóc bây giờ còn đâu. Nỗi khổ sầu phải quên cho hết Nhớ làm chi khỏi mệt lòng nhau Bao nhiêu tình nghĩa đậm sâu Giờ bỏ qua hết nỗi sầu đã mang. Mộng dang dở không còn luyến nhớ Để lòng khỏi nức nở yêu thương Người đi , người đến ,vô thường Vui buồn trả hết khỏi vương vấn tình ! P/s: Thuỳ Anh chỉ làm thơ tặng các bạn yêu thơ thôi, không gửi bài dự thi đâu ạ, vì dù sao Thuỳ Anh là người học thơ , còn các bạn không học, lên nhỡ Thùy Anh được giải thì mang tiếng lắm ạ .
Nào Anh Hiểu Sương Anh Anh nào hiểu thấu giọt lòng rơi Suốt cả năm canh tâm rối bời Chỉ gió trăng mây làm bạn hữu Lau từng giọt lệ thấm bờ môi Anh nào hiểu được nỗi buồn em Hằn dấu đè lên thân liễu mềm Cỏ cũng xót lòng...anh có thấu ?! Niềm riêng vò võ khóc từng đêm Anh nào hiểu rõ tấm chân tình Ẩn chưá nằm trong nét chữ xinh Là nỗi lòng em khi đặt bút Bày tỏ đến ai nỗi lòng mình Anh nào có hiểu, phải không anh? Bởi thế cho nên giấc mộng đành Giấu giữ trong tim không thể nói Bao giờ anh hiểu ... thật mong manh!
Xin tặng các bạn yêu thơ ! Viết thơ tình mãi cũng chán Đêm nay Thuỳ Anh thay đổi làm một bài thơ khác thể loại hàng ngày để tặng các bạn. Tác giả @maithuyanh0205 . RĂN ĐỜI. Đáng đời một kẻ bất nhân Bây giờ cuộc sống ôm chân từng người Khôn ngoan chẳng lại với trời Hại người lương thiện thương thời giúp cho Công ơn không trả dở trò Nên trời quả báo làm cho điêu tàn Gặp tình lừa đảo dối gian Nên đời phải sống muôn ngàn đắng cay Đời mờ vì những cơn say Ngày qua tháng lại phơi bày hết chơn Ở đời phải biết mang ơn Những người sống thật thì trời mới thương Sẽ cho gặp kẻ hiền lương Đẹp người chung thủy và thương yêu mình Làm người sống phải có tình Không thì xuốt kiếp người khinh kẻ cười !
Trách Hạ. Hạ mến Em rồi Em biết không Môi Em, này nhé, Phượng tô hồng Áo Em Nắng nhuộm màu trinh trắng Còn lại phần tôi: Nỗi nhớ mong...
Ve Sầu Râm Ran Ve sầu gọi bạn râm ran Say sưa vọng khúc mênh mang trưa hè Thênh thang nắng đổ vàng hoe Phượng xanh lá nhớ hoa khoe tim hồng Lững lờ trôi giữa hư không Mây thêu áo mộng bay trong gió chiều Trường xưa cổng vắng tịch liêu Đâu tà áo trắng dập dìu đó đây? Nắng xuyên kẽ lá sợi gầy Dường như nắng cũng tháng ngày hư hao Nhớ từng nhịp bước xôn xao Cho bầy chim sẻ mắt chao trộm nhìn Nắng hồng môi má thêm xinh Điểm trang mắt biếc niềm tin rạng ngời Nhỡ mai nắng tắt mưa rơi Còn niềm mơ ước sáng soi lối về Hạ vàng rơi vãi đam mê Cuốn lôi áo trắng tóc thề về đâu? Sang ngang em bước qua cầu Để tôi dạo khúc ve sầu râm ran. St.
Thơ của bạn dù ngắn nhưng lại rất hay Thuỳ Anh xin họa thơ bạn nhé ! Hạ đã đến rồi em nhớ không Làn môi em thắm tựa đóa hồng Tà áo tung bay hoà trong nắng Để lại trong tim nỗi ngóng trông.
@Mạnh Đức vẫn coi @Timekiller, như một người bạn và thường khen Timekiller làm thơ hay. Và có lẽ, trong số ít người mến Timekiller, không thể không nhắc tới Mạnh Đức, chả thế mà khi thấy bài thơ của Timekiller thiếu hình ảnh của Ve Sầu, Mạnh Đức liền bổ trợ ngay... Hay lắm, một ông Thất ngôn tứ tuyệt, một ông thì Lục bát truyền thống. Thôi để tôi thử phối trộn thơ của hai ông thành Song thất lục bát xem sao : Hạ mến Em rồi Em biết không Môi Em này nhé Phượng tô hồng Lững lờ trôi giữa hư không Mây thêu Áo mộng bay trong Gió chiều..
"..Tím nhớ mong" và em cũng mạn phép họa lại theo dị bản Mong nhớ thế nào Anh tôi ơi, Hạ thoáng vụt trôi chẳng mấy hồi? Yêu thương, hờn giận nên trao hết, Ngại ngùng tím ngắt mảnh tình vơi.
Cả hai bài đều sai . Bảng luật thơ song thất lục bát này các em. Chị làm ví dụ mấy câu : đúng trong bảng luật nhé .2 câu song thất phải gieo vần 3.2.2 Chỗ chị đánh dấu phẩy ngắt nhịp đó. Còn câu lục bát thì ngắt nhịp 2,4,6 Câu bát thì ngắt nhịp 2,4,6,8. Phận gà trống, mưu sinh ,cực khổ Đôi vai gầy, phải cố , nuôi con Một thân, bươn trải , hao mòn Chẳng đành, nhìn chúng, héo hon, từng ngày.
Em vẫn thả thơ họa theo dòng Thất ngôn Tứ tuyệt của bác @Timekiller thôi... cái món STLB Chinh Phụ Ngâm đấy cũng không phải điểm mạnh nên em cũng ko có dám ho he đâu ợ..
Thuỳ Anh xin được báo cáo với Tiêu Dao Hội Cùng toàn thể các bạn yêu thơ Tất cả các bài thơ Thuỳ Anh đăng lên chỉ để tặng các bạn , chứ không phải đăng lên để dự thi đâu ạ, Tác giả @maithuyanh0205 ĐÊM VẮNG. Đêm cô lẻ một mình em vẫn đợi Lòng ưu phiền cũng bởi nhớ về ai Thắm yêu trao mộng duyên nợ đan cài Cứ chờ mãi tình anh hoài thắm quyện Nhớ lối cũ một thời ta lưu luyến Giọt nắng buồn cho mây mãi nhẹ bay Lệ tuôn rơi buông bỏ lại tháng ngày Bao sầu nhớ thầm đau nơi đáy ngực Trong đêm vắng em vẫn hoài thao thức Hỏi ai rằng chốn cõi thực có chi Bởi ngày xưa ta hứa hẹn những gì Giờ xa cách tim ngậm ngùi rơi lệ Người thương hỡi cuộc đời hai lối rẽ Để hoàng hôn lặng lẽ bước chân buồn Bóng hàng cây xao xác khói mù tuôn Cuốn trôi hết những nỗi buồn quá khứ.