Mưa gió rảnh rỗi em post nhờ 1 bài st nhé! NGƯỜI ĐÀN BÀ... CÒN MỚI Em vẫn đẹp... kiêu sa và lộng lẫy Nét dịu dàng, vương chút bụi cao sang Như cái thuở ban đầu thơ mộng ấy Chiều qua đê, ngơ ngẩn đám trai làng ............. Nhà em ngụ... phía sau giàn thiên lý Mái hiên thưa, sợi nắng rẽ xuyên rèm Em lơ đãng, mắt sầu dâng mộng mị Tôi ngại ngùng chưa nói tiếng yêu em .............. Rồi bất chợt mưa tràn qua xóm nhỏ Thuyền giấy trôi theo con nước xa rời Đời xô đẩy quay cuồng cơn bão tố Sáo xa bầy....... em vội bỏ cuộc chơi ................ Theo tiếng gọi xa hoa màu cám dỗ Bỏ quê nghèo, em lên phố.. bôn ba Và giữa chốn.... đô thành hoa lệ đó Đêm không trăng em bỗng hóa đàn bà ................ Rồi từ đó... đê chiều im giọng hát Thềm hoang xưa thiên lý tả tơi giàn Trăng thao thức, thở dài cơn gió tạt Vọng canh trường nghe lũ dế kêu than ................. Bao năm tháng bon chen dòng tất bật Tôi gặp em nơi góc khuất cuộc đời Xin chuộc lại ngàn vàng em đánh mất Giữa nghẹn ngào, bên tiếng nấc chơi vơi .............. Đời đã cũ... chỉ mình em vẫn mới Đời hư hao, em mãi vẹn nguyên lành Đời rách nát, chỉ em còn trong sạch Hãy trở về vun lại những ngày xanh ............. Thế gian say, riêng mình tôi rất tỉnh Thế gian khờ, tôi toan tính khôn ngoan Tôi chờ đợi....... thế gian này cũ hết Rồi yêu em son sắt mới ..... vẹn toàn doi_la_the_thoi : st
GIỌT CÀ PHÊ Mỗi giọt cà phê đậm sắc hương Khơi nguồn sáng tạo vẽ Thiên đường Đầu ngày trí não thêm hưng phấn Cuối buổi tinh thần bớt thẳng cương Tỉnh táo kề môi bên sợi nhớ Mơ màng đáy mắt những tơ vương Quần quây bạn hữu càng khăn khít Hữu sự gần nhau dễ tỏ tường.
Em vốn con người gái Á Đông Môi cười tươi thắm tựa đóa hồng An nhàn vui vẻ chơi chắn cạ Thơ thẩn tuôn trào tựa suối sông
------------------------------------------------------------------ KHÔNG PHẢI THƠ CỦA TÔI. Nhưng có vẻ thích hợp để xướng họa cùng tâm trạng của bác 3B (@bách bé bỏng). Xin chép ra đây hầu cả nhà cùng cảm nhận ạ. ------------------------------------------------------------------ VIẾT CHO ANH NHỮNG NGÀY XA (Tác giả: Đào Phong Lan) --------- 1 Ngày mai khi chúng mình gặp lại Có thể là em đã khác hôm nay... Nhớ sáng nào trên biển Chuồn chuồn bay những cánh ướt vẫn thơm mùi sương sớm... Bàn chân trần đi trên cát ấm Tay cầm tay mà sao vẫn nhớ tay? Những bình yên đến chạm vào vai Ru em ngủ trong ánh ngày rực rỡ... Em nằm yên trong tay anh, trong hơi thở... Trong nắng trời, Gió biển, Cát bờ xa, những con ong rừng lấy mật về qua ngọt như môi anh hôn em mỗi sáng... Dòng suối nóng chảy trong lòng đất nóng âm ỉ hoài một nỗi niềm yêu Khi ta đón nhau biêng biếc những chiều Và lặng thầm chia tay nhau mỗi tối... Em cứ nói chuyện không đầu không cuối cứ huyên thuyên về cuộc sống con người cứ mơ hoang ánh sáng bầu trời Không biết là ánh đèn đường đã tắt... Anh của em, những ngày không gặp mặt có buồn không? Khuôn mặt có hao gầy? Bàn tay em đã lại nhớ bàn tay Môi em nhớ những cái hôn rất vội Em lầm lụi đi trên con đường tối Ngõ vắng xa Hoa mướp đã thôi vàng lối cỏ xanh hôm chúng mình sang đã xơ xác nhớ một người đi vắng... Không có anh, Sao quá chừng phẳng lặng? Quá chừng mưa trên những tán lá bàng Quá chừng rơi những thảm hoa vàng Quá chừng hát những bài lâu không hát... Giá anh xa đúng một vòng quả đất Thì bây giờ em sẽ đến ôm anh Sẽ gục lên đôi vai ấm hiền lành sẽ hôn siết bàn tay yêu dấu ............ 2 Ngày mai khi chúng mình gặp lại Có thể là em đã khác hôm nay Nhớ lần đầu ta nắm bàn tay Đã không muốn buông rời ra nữa... Những ngôi nhà nhẹ nhàng khép cửa Để ta hôn nhau những cái hôn đầu Để ta hôn nhau những cái hôn sâu Và trái đất quay một vòng choáng váng... Anh của em, thời gian và năm tháng đã nhắc em phải biết mong chờ nhưng em sợ em không tính bằng giờ mà em níu lấy từng giây phút Đời rộng quá, bàn tay em nhỏ hẹp biết làm sao che chắn được cho nhau? Anh đang làm gì? Anh đang ở đâu? Anh có biết là em đang nhớ? Giá cuộc sống chỉ là cánh cửa Em và anh sẽ khoá trái bên ngoài mặc mưa gió và những cánh chuồn bay mặc núi xô hay ầm ầm biển động Em đã sống một đời ước vọng những khát khao trời rộng sông dài những ngông cuồng về một ngày mai những to tát lớn lao dự định Nhưng bây giờ em chẳng cần định mệnh những rủi may những cơ hội ngàn vàng. Chỉ cần anh dừng bước lang thang Về với em Căn nhà em ngỏ cửa Bàn tay này vì anh mà nhóm lửa Hơ ấm anh những buổi đi về Ngày ngắn vô cùng hay dài rộng lê thê Em cũng sẽ không màng đến nữa... Hãy để em yêu anh Không do dự Và hãy yêu em như giây phút cuối cùng Như ngày mai sẽ xa nhau vĩnh viễn, lối đi chung của hai đứa đã có người chắn mất... Như đã đến giờ tận thế trên trái đất Như dòng sông sẽ cạn muôn đời Hãy siết em vào lòng Hãy hôn mãi không thôi Hãy yêu em không một lần ngưng nghỉ... ............... 3 Ngày mai khi chúng mình gặp lại Có thể là em sẽ khác hôm nay Như ánh chiều rồi cũng phải nhạt phai Như chiếc lá một ngày tàn úa Đừng hỏi em đừng hỏi em thêm nữa Là vì sao em nói những câu này Hãy lặng lẽ cầm lấy bàn tay Ủ ấm em vì em đang rét lạnh Anh của em, Dáng đi khổ hạnh Bàn tay gầy mười ngón khô khan Đến hôm nay em vẫn thấy ngỡ ngàng Sao chúng mình yêu nhau nhanh đến thế? Như sóng cuốn Như gió xô Như thể... Là chúng mình ngàn kiếp đợi chờ nhau... Hãy yêu em ngày hôm nay thôi nhé Đừng bao giờ nhớ đến hôm qua Cũng đừng nên nghĩ đến ngày xa Vì cuộc sống ngày mai sao biết được? Hãy yêu nhau như là hai giọt nước Lăn vào nhau những khát vọng nồng nàn Hãy yêu nhau như hai chiếc lá vàng Lìa cành vẫn còn ôm ấp mãi... ...... 4 Ngày mai khi chúng mình gặp lại Có thể là em đã khác hôm nay...
NGẪU HỨNG Năm nay, tháng sáu mưa ngâu Thẩn thơ, thơ thẩn viết câu thơ tình Trăng kia đứng đó một mình Đêm nay không ngủ, góp tình cùng trăng Tuổi thơ chú Cuội, chi Hằng Mãi mong tháng tám, ngày rằm Trung thu Đốt hạt bưởi, chạy đèn cù Vuốt râu sư tử, lại hù ngộ không... Trải bao mưa dải, nắng dòng Bỗng mình chợt lớn, hết lòng trẻ thơ Mải lo cơm, áo ngẩn ngơ Ngược xuôi, xuôi ngược ngóng chờ tháng lương *** Một thời, mộng nghiệp văn chương Gạo tiền suy nghĩ, lo đường mưu sinh Tưởng đâu, cạn hết trữ tình Hôm nay trăng sáng, nhớ mình ngày xưa Đã yêu thơ, đã từng thơ Đôi câu ngẫu hứng, vật vờ cùng trăng!
Vô đề. -~~~~ Anh có về tháng 8 với em không Mình hò hẹn giống như ngày xưa cũ Đánh thức yêu đương một thời say ngủ Để những phai tàn thắm lại một mùa yêu Anh có thể chở em về lối cũ hôm qua Ngắm chú mèo ngoan hiền bên khung cửa Bước lại đường xưa trong cơn mưa chiều đổ Gói cả ngọt ngào sau mọi chát chua Em có thể bỏ qua mọi nỗi được thua Vứt bỏ hết những lần khôn hoá dại Liệu có thể hai chúng mình làm lại Để tháng 8 về chẳng còn những hanh hao Anh có thể về tháng 8 bớt chênh vênh Chiếc lá rơi nghiêng những điều chẳng nhớ Thu đã sang gió ngập tràn hoa sữa Anh có về cho tháng 8 thương yêu Em vẫn từng thương nhớ bao nhiêu Cuối con đường vẫn bao lần chờ đợi Những khát khao hoá thành diệu vợi Bởi thiếu anh thu cũng hắt hiu buồn... ~~~~~ P/s bài này e....được tặng
Một ngày thăm Hội Tiêu Dao Loanh quanh một lúc... lạc vào Vườn thơ! Dắp tâm, hay cố tình cờ Đến đây xin góp " bài thơ học trò". *** MẸ TÔI ( Bài thơ từ 20 năm cũ) Làng tôi ở ngoại vi Thành phố Vốn quanh năm thi thố nghề nông Mà nay bán hết ruộng đồng Hỏi công nghiệp hóa phải không hỡi người Nhà nông mỗi chốn, mỗi nơi Kẻ ra thất nghiệp, người vui chợ hàng Mẹ tôi vốn chẳng rảnh rang Bôn ba vất vả nuôi đàn con thơ Mặc cho sương sớm ngẩn ngơ Nắng trưa oi ả, cơn mưa lúc chiều Mẹ tôi với dáng vẹo siêu Bán buôn mẹ vẫn đều đều sớm hôm Từ ba giờ " vẫn om om" Gà chưa cất tiếng, chó còn say sưa Mẹ tôi núp dưới cơn mưa Vượt đêm, cho kịp để đưa nhà hàng Dù đông lạnh, nóng hè sang Nắng mưa chẳng quản, việc hàng cứ đi Hôm nay, cũng giống mọi khi Tôi ra mở cửa, Mẹ đi chợ hàng Tù xa thoáng chút nóng ran "Hình như mẹ ốm vẫn đang cố cùng" ? Tiếc cho cái buổi chợ đông Bôn ba vất vả kiếm đồng nuôi con Vì ai mẹ phải héo hon Vì ai mẹ phải mỏi mòn đôi vai Mẹ ơi con biết vì ai Vì con ăn học tương lai vẹn tròn Hy sinh đời mẹ mỏi mòn Mong cho một chút vẹn tròn đời con Mẹ ơi! con vẫn là con Dù cho to xác mãi còn ngây thơ Hà Nội, tháng 7 năm 1997 Bạch Hải Lâm Bài thơ viết từ 20 năm trước, thủa còn nhiều nước mắt. Thương mẹ, tôi vẫn âm thầm khóc... Viết ra, để nhắc nhớ mình:" một đời mẹ vất vả... vì tôi". Lâu lâu lại đọc lại một lần, không hiểu sao mỗi lần đọc là một lần nước mắt lại dưng dưng. Những câu chữ thủa còn non nớt, câu cú đơn sơ nhưng là những lời đầy tâm trạng viết ra từ trái tim.
Tình Dại Khờ Tình em ở cuối câu thơ Mênh mông nằm giữa đôi bờ gió trăng Ngát nồng như một giọt xăng Bồng lên rực cháy-lửa anh bén vào Cả đời mơ hái trăng sao Đa đoan kiễng với hái nào được mơ? Phút dây lạc chốn dại khờ Hóa ra cái dại, thành thơ cuộc đời..! (St)
Đàn ông Nếu thế giới này : không có đàn ông Bao nhiêu cô em sẽ chẳng có chồng Thơ tình để mọt trên giá sách Rồi hàng thịt chó quán mơ lông ..... Sẽ đợi chờ ai giữa phố đông? --- ST---
Góp vui cùng bạn nhé Nếu thế giới này không đàn bà Các chàng còn khổ lắm đó nha Cũng là quy luật của tạo hoá Không có đàn ông chẳng đàn bà Thế giới làm gì có chúng ta !
Xin đối lại chị Thúy Anh đôi câu: Đàn ông phải có đàn bà Điếu cày phải có lông... gà mới kêu Tưởng đâu lẽ đúng trăm điều Mà sao thế giới có nhiều Bê đê.
Cũng lâu lâu Thuỳ Anh không viết thơ tình Hôm nay viết tặng các bạn yêu thơ ANH CÒN NỢ EM. Anh nợ bản nhạc lời ca Cung đàn em gảy tình ta mặn nồng Anh nợ câu hứa trong lòng Để em ngóng đợi gió đông ùa về Anh nợ em những câu thề Cho tim khắc khoải bốn bề nhớ thương Anh nợ em những đêm trường Trào dâng nỗi nhớ vấn vương tim này Anh nợ em những men say Như ru mộng ái những ngày đã qua Anh nợ những buổi chiều tà Cùng nhau sánh bước đôi ta thắm hoài Anh nợ em những sớm mai Câu thương câu nhớ đan cài trôi nhanh Anh nợ em những chân thành Để bao mộng ước tan tành còn không Anh nợ em những mùa đông Làm cho băng giá tim hồng của em Anh nợ em những êm đềm Để thơ em viết càng thêm tủi sầu.
TIỂU PHẨM HÀI: TIÊU DAO LÃNG TỬ CHIẾN VƯƠNG GIA (Giải VGĐC 2017-Vòng Loại-Bảng B) Ối giời ơi! Tới mà nghe Đem chuông đi đánh quyết về giải tư Bảng B có ba “lều thơ” “ Tiêu Dao Tam Tử” ất ơ cùng bàn Văn Anh đồ xịn nhà Vương Cậu Ba, Nện với Tiểu Thương ba người Đấu giải mà như chuyện cười Ba Tiêu Dao quyết cùng đòi giải tư Nện Điêu Luyện đen quá cơ Đầu vòng Nọc đểu cho ù tía lia Giận thân anh quyết ngồi ì Ba chục ván cuối hả hê trả tiền Cậu Ba nhậu xỉn tưởng yên Vậy mà Nọc nó đùn lên thứ nhì Cáu tiết Cậu đánh bài lì “Treo Tranh, Thả Báo” làm gì cậu đâu Nhà Buôn ngon mỗi khúc đầu Ba Mươi Ván rõ anh hào: Một Suông Trời Già Lão rõ ẩm ương Ván Ba Mốt, cửa nhà Thương, chi về Nện với Cậu cười hê hê “Âm Bảy Mươi Ba” bắt về thứ hai Đấu trường một Tiểu Phẩm Hài Tiêu Dao Tam Tử có hai người cười.....
CHÚC MỪNG SINH NHẬT TÀO THÁO. Chúc em tuổi mới vui tươi Công thành danh toại tiếng cười rộn vang Êm đềm cuộc sống giàu sang Gia đình Hạnh Phúc ngập tràn yêu thương.
XIN TẶNG CÁC BẠN BÀI THƠ MƯA NGÂU. Mùa hè khép lại Thu trải lối vào Nắng tàn gió nhẹ lao xao Hương hoa khoe sắc ngọt ngào đắm say Gió lay cành lá Vội vã lìa cành Đâm trồi nảy lộc biếc xanh Mùa thu thay lá cho nhành đẹp xinh Ngâu tình đổ lệ Mưa kể ái tình Ngưu Lan Chức Nữ lung linh Hàng năm thu đến cho mình gặp nhau Âu sầu đáy mắt Ôm chặt niềm đau Vui buồn cũng đổ lệ sầu Rồi từ thủa đó mùa Ngâu ra đời.
Đêm sáng mê ly tròn minh nguyệt Nâng chén rượu đầy môi hớp trăng Buông tiếng thơ sầu tri kỷ vắng Chuông lầu văng vẳng tiếng oán than...
Tại hạ có bài thơ làm từ hồi sinh viên. Mong các thi nhân nhâm nhi, bày tỏ... MIỀN THƠ ẤU Nghe mịn màng hơi đất phù sa ấy! Bồi đắp nên mảnh đất quê hương này, Hương lúa thơm trong chiều nhẹ gió Cuốn theo hoài thơ ấu nơi đây. Những cánh diều bay bổng sóng trời mây Trên cát sông, trong chiều quê lộng gió Cặp mắt tròn, khung trời xanh còn đó, Mong một ngày chắp cánh ta bay... Vừa mới đấy mà khôn, mà dại Mà thấy đời, lòng mẹ mãi bao dung, Đêm quê hương tiếng vọng khôn cùng Gợi trong lòng, xống mũi sực nồng cay! Nhiều năm rồi mới trở lại nơi đây Hương lúa thơm, thoảng mùi quê thân thuộc Trông lũ trẻ với quần đùi cộc lốc, Lại nhớ về những năm tháng thơ ngây!!!