. Loạn ngôn đáng chém dăm lần Thương thay rượu nhạt xoay vần đêm hôm Thích thì like phát vào mồm Lên bờ xuống ruộng dập bồn Phong Lan.
Thì anh cứ nổ biển số xe đi. Xa thì khó, chứ gần thì mấy đâu. Sau đón mới lo, chứ đón không thì dễ lém
Vạn lý tầm hoa ghé Nghinh Phong Vui thơ ngắm cảnh đã thoả lòng Nay ghé Nghinh Phong xin bái biệt Xa gần chúng bạn biết cho không Thôi nhé từ đây hỡi Nghinh Phong Vạn lý ngao du nước non bồng Ơn nghĩa Tiêu Dao xin để dạ Chữ tình khắc cốt nợ chưa xong Vạn lý bôn ba cũng tủi lòng Thẹn cùng chúng bạn chốn Nghinh Phong Câu thơ còn đó dang dở kết Chén rượu còn kia vấn vương nồng... Vạn lý xa rồi hỡi Nghinh Phong Lỗi bạn tri giao một chữ đồng Cũng bởi cơ duyên âu thế cuộc Nên đành lỗi đạo với Nghinh Phong Vạn lý tầm hoa số long đong Lắm mộng nhiều mơ chửa cam lòng Hồn vẫn mơ màng vui nước biếc Thân còn tơ tưởng với trăng trong Nay đành giã bạn chốn Nghinh Phong Vạn lý ngược xuôi trả nợ lòng Xin chúc Tiêu Dao luôn vững bước Vạn sự cát tường, vạn sự thông...
Vạn Lý tầm hoa cất bước đi Đi để hồn thơ nhẹ thoát ly Ly bôi sầu tửu cô tâm lụy Lụy khổ tài ba vạn cổ bi Bi thương thế sự thời điên đảo Đảo lộn nhân tình buổi mạt suy Suy đi ngẫm lại lòng tơ vướng Vướng nợ duyên gì lại ra đi?...
Hỡi người Vạn lý tầm hoa Tên sao nết vậy thật là khó thay Gặp nhau chửa được bao ngày Đã toan cất bước đó đây phiêu bồng Để người tri kỷ dõi trông Bạn hiền nhung nhớ cho lòng vu vơ Sông Tương một dải nông sờ Bên trông đầu nọ bên chờ núi kia Chữ tình ai nỡ xẻ chia Để ai thui thủi canh khuya một mình Thương ôi một đoá Hoa Quỳnh Ba lần mấy lượt chữ tình trêu ngươi Phận sao phận bạc như vôi Để cho nên nỗi hoa ôi hoa tàn Chém cha cái kiếp hồng nhan Chém cha cái số đa đoan lắm chồng Vì ai nên phải đèo bòng Mà giờ sớm tối nằm không một mình Hoá công sao chẳng thương tình Xui chi mộng ước tam sinh lỡ làng Tầm hoa vạn lý ôi chàng Hoa đây để úa, lại quàng hoa đâu Thề non hẹn biển bấy lâu Sao nay giã biệt cho sầu lòng Hoa Chữ duyên dù chẳng mặn mà Một ngày nên nghĩa cũng là phu thê Huống chi gối ấp má kề Lửa hương đã bén lời thề đã sâu Tưởng rằng dù bạc mái đầu Răng long vẫn chẳng phụ câu chung tình Sao nay bỗng bất thình lình Vạn lý rong ruổi cất mình bay xa Nghinh Phong để lại Quỳnh Hoa Sớm hôm thui thủi vào ra cho đành
Bạn bè của cụ xưa đâu Mà sao gợi chuyện rồi buôn một mình Nam nhân nữ giới sân đình Chữ tình thâm thúy như hình hoặc không Chốn ngày xưa cũ còn không Quỳnh Hoa còn cả nụ hồng đỏ tươi Mười tám rồi sẽ đôi mươi Tầm Hoa không luyến tìm người sớm hôm ... Dạo này em không có nhiều ngẫu hứng nên ... nhé Cụ @quanguoc1970
Thế nào gọi là "đời vốn không như là mơ" nhỉ.? Niềm vui không phải là chính ta, tự ta phải tạo ra cho ta sao?.. Chả nhẽ trong con mắt của Quyetimvo...lão phu như kẻ dở người, một mình vừa khóc vừa cười hay sao???... Thưa rằng: Kể từ xuống núi theo Tào Sớm hôm Quang Ước ra vào Nghinh Phong Mua vui nên múa đôi dòng Mượn hình mượn bóng trải lòng cùng thơ Dẫu thân chữ nghĩa i tờ Nhưng vì yêu thích mần mò quản chi Tự vui tự diễn tự tùy Ta viết ta đọc phải vì ai đâu Công danh lợi lộc chả cầu Lúc xướng lúc hoạ cho sầu vợi tan Cho thân thêm cảnh thanh nhàn Cho lòng thư thái ngập tràn niềm vui Vậy nên lẩn thẩn thế thôi Vừa vấn vừa đáp bạn ơi đừng cười...